Nhìn vào mâm cơm vừa dọn ra chẳng có gì ăn cả, bà vợ liền nói với chồng, con :
- Bố con ông đợi tôi một tý !
Nói xong bà vợ cắp rổ đi ra chợ. Đến quầy ông bán thịt bà ta mới đố ông bán thịt là L bà ta nằm ở đằng trước hay đằng sau? Tất nhiên là ông bán thịt phải trả lời là L nằm ở đằng trước, còn nếu nó nằm ở đằng sau thì ông ta sẽ bị mất với bà 01 kg thịt. Lập tức bà ta tụt quần xuống và quay lại chổng mông về phía ông hàng thịt. Ông hàng thịt thấy rõ như ban ngày là L của bà ta nằm ở phía sau. Tất nhiên là ông ta phải trả bà 01 kg thịt theo thỏa thuận.
Bà ta lại đi tiếp sang ông hàng cá. Khi bà vừa đến nơi ông hàng cá đã nói ngay:
- Tôi biết thừa là L bà nó nằm ở phía sau rồi, nó mà nằm ở phía trước thì tôi sẽ biếu bà 03 kg cá.
Không trả lời, bà ta lập tức tụt quần ra và ưỡn về phía ông hàng cá.
- Chết rồi sao nó lại chạy ra phía trước thế này? Ông hàng cá ngạc nhiên kêu lên.
Tất nhiên, cũng như ông hàng thịt, ông hàng cá đành phải chấp nhận thực hiện theo cam kết. Bà ta lại đi tiếp sang anh hàng lươn. Vừa thấy bà đến anh hàng lươn đã rối rít van lạy :
- Em lạy chị ! Nhà em đã mấy đời buôn lươn, bán trạch. Con lươn nó trơn, con trạch nó lẩn như thế mà em chỉ chộp một cái là nó đã chết với em, còn L của chị nó biến hóa như thế thì đến bố em sống lại cũng phải bó tay. Thôi hàng của em đấy chị thích bắt con nào thì chị bắt.
Thế là cả nhà có đồ ăn rồi. Trong lúc ngồi ăn vì trước đó kéo quần lên xuống nhiều lần, quần rách để L ra. Bố con nhìn thấy nháy mắt nhau cười. Bà vợ điên tiết quát:
- Cười gì mà cười, không có nó có khối để bố con ông ăn, nhờ có nó mà bố con ông mới được bữa ăn nhòe, lại còn có của để giành nữa đấy !
Không nhờ tôi có cái L
Bố con đâu được… đầy mồm no, say?
Wednesday, January 1, 2014
Truyện tiếu lâm: Đến bố em sống lại cũng phải bó tay...
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 comments:
Post a Comment