Sắp có đoàn cán bộ phòng giáo dục về dự bình giảng, cô giáo tiểu học dặn dò các trò ghép vần rất kỹ. Cô lấy ví dụ : Nếu cô cho chữ Ô thì các trò đánh vần là: Cờ… ô…cô, nếu cô cho chữ A, thì các trò đánh vần là : Cờ… a…ca…
Buổi bình giảng thành công thật mỹ mãn. Cô, trò và quan khách đều vui mừng. Mải say sưa với thành tích cô giáo bị vấp vào bục giảng, quá đau cô buột miệng : U ! Lập tức cả lớp đồng thanh đọc : Cờ… u…Cu. Hoảng quá cô vội quát: Im ! Cô vừa dứt lời thì cả lớp đã đồng thanh đọc Chờ… im…Chim.
Các quan khách được bữa cười vỡ bụng. Không còn tự chủ được vì quá xấu hổ cô quát tiếp : Ồn ! Nào ngờ các trò cứ vô tư đồng thanh đọc : Lờ… ôn… lôn… huyền… L...
Im, ôn !... Không được làm ồn.
Sao trò lại đọc thành L… hại cô?
Wednesday, January 1, 2014
Truyện tiếu lâm: Vần IM... vần ÔN
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 comments:
Post a Comment